Ngày 1/11/1897, một nhóm học sinh trường Trung học Massimo D'Azeglio, tại Turin, Italy ngồi lại cùng nhau để ra một quyết định lịch sử - thành lập một đội bóng có tên là "CLB thể thao Juventus". Hơn một thế kỷ đã trôi qua kể từ buổi chiều mùa thu đó. Cái tên Juventus đã trở thành biểu tượng của bóng đá Italy, mang trong mình niềm tự hào của bóng hình chiếc ủng, dâng tặng cho "Squadra Azzurra" những huyền thoại, những con người tài năng đưa binh đoàn thiên thanh khắc ghi tên tuổi trên bản đồ bóng đá thế giới.
Từ ý tưởng của một nhóm học sinh cấp 3, Juventus ra đời và thành một niềm tự hào của bóng đá Italy. |
Hãy cùng nhìn lại lịch sử, để cùng nhau biết, màu áo Turin đó đã đem về cho Italy những gì? Đó là đội bóng đầu tiên dành trọn vẹn cả ba Cup châu Âu (C1, C2 và C3), là đội bóng được IFFHS (Liên đoàn thống kê và lịch sử bóng đá thế giới) dành cho vị trí thứ hai trong danh sách “10 đội bóng hay nhất thế kỷ 20", chỉ sau Real Madrid. Đó là đội bóng đã sở hữu tới tám Quả Bóng Vàng, trong đó có Omar Sivori - người đầu tiên của Italy giành phần thưởng cá nhân danh giá này. Đấy là đội bóng sở hữu ba ngôi sao đính trên ngực áo, biểu tượng của số lượng scudetto - vô địch Serie A- lớn hơn con số 30, và dù có bị tước bởi Calciopoli hay không, số ngôi sao đó đã ở trong tim các juventini suốt năm năm rồi.
Trên bình diện đội tuyển quốc gia, Juventus luôn được xem là linh hồn của Azzurri. Những chiến công vô địch của bóng đá Italy đều gắn bó với dàn trụ cột đến từ Juventus. Tại Tây Ban Nha năm 1982, Italy lần thứ ba vô địch World Cup, nhờ đóng góp lớn từ các thành viên là người Juventus, gồm sức chiến đấu của Tardelli ở giữa sân, tài săn bàn của Paolo Rossi trên tuyến đầu, sự ăn ý của cặp trung vệ Gaetano Scirea - Claudio Gentile, và những pha cản phá xuất sắc, tư chất thủ lĩnh của thủ môn, đội trưởng Dino Zoff.
12 năm sau, ở World Cup 1994, hai chàng Baggio (Roberto và Dino) của Juventus trở thành niềm cảm hứng lãng mạn đưa Italy đi đến trận chung kết, nơi họ chỉ chịu thua Brazil trong loạt đá luân lưu oan nghiệt. Năm 2006, trên nền tảng là đôi tay Buffon, đôi chân của Fabio Cannvaro và bộ óc lão làng của Marcelo Lippi - những người con Juventus, Italy một lần nữa bước lên tột đỉnh vinh quang.
World Cup 1982 là giải đấu mà Italy vô địch với dấu ấn lớn nhất đến từ những người con Juventus như Tardelli (giữa), Zoff (phải) và Gentile (trái). Ảnh: FIFA. |
Nhưng Juventus không chỉ có vinh quang, không chỉ trao tặng cảm hứng. Giống như hai màu đen - trắng quyện quanh chiếc áo, ở Juventus, ánh sáng đi cùng bóng tối. Calciopoli 2006 - với câu chuyện về “Bố già” Moggi và bê bối dàn xếp tỷ số - đã giáng họ xuống Serie B, lấy đi của họ hai scudetto, khiến họ mất đi gần hết những cầu thủ giỏi nhất, và nhận về tai tiếng và khủng hoảng ngày trở lại. Trong bĩ cực hồi đó, chỉ những người trung thành nhất ở lại, để đến hôm nay, họ nhắc về chiếc cup vô địch Serie B bằng sự tự hào và cái nắm chặt tay.
Juventus mang đúng cái hồn của bóng đá Italy - già dơ, ma mãnh, và đáng sợ. Đó là đội bóng lập được hai kỷ lục vào loại hiếm hoi ở Champions League, in đậm “bản sắc Italy”. Juventus là đội duy nhất vượt qua vòng bảng mà không thắng trận suốt năm vòng đầu (mùa giải 1998-1999), và là đội duy nhất chỉ thủng lưới đúng một bàn suốt cả vòng đấu bảng, ở hai mùa (1996–97 và 2004–05).
Juventus cũng là đội bóng gánh nhiều nỗi đau nhất ở các trận chung kết. Yêu Juventus là các Juventini phải chấp nhận mang trong người một cảm giác uất ức của khoảnh khắc xa rời thiên đường trước một bậc cửa. Đội bóng này đã vào đến trận chung kết Champions League tới tám lần, nhưng chỉ có hai lần chiến thắng.
Juventus là đội bóng Italy hiện diện nhiều nhất ở các trận chung kết Champions League / Cup C1, nhưng thất bại nhiều nhất. |
Không chỉ thất bại mới có nước mắt, mà cả chiến thắng cũng vậy. Thảm họa Heysel ở Brussels năm 1985, nơi 39 CĐV (chủ yếu là tifosi của Juventus) đã thiệt mạng khi bức tường cũ kỹ trên khán đài đổ sập lên họ. Bàn thắng duy nhất của Michael Platini từ chấm 11 mét vào lưới Liverpool quyện vào đó nỗi đau của các cổ động viên trên khán đài. 30 năm sau, một biểu ngữ được trưng lên trong trận đấu giữa Napoli và Juventus ở phút 39: “Không ai thực sự chết nếu họ vẫn sống mãi trong trái tim của những người còn sống”.
Tính đến hôm qua 1/11/2016, 119 năm, một chặng đường lịch sử của Juventus đã đi qua, để gọi về nơi đó những ầm ào của vinh quang và cả niềm cay đắng. Đêm nay, khi tiếp Lyon ở lượt trận thứ tư vòng bảng, nhạc hiệu Champions League cất lên, đưa vào sân đấu một đội bóng đã đi qua tro tàn để phục sinh như cánh phượng hoàng. Một Juventus không khi nào là kẻ thế vai trên bầu trời Địa Trung Hải.
Dũng Phan