Thứ Tư, 27 tháng 7, 2016

Tự truyện Ancelotti: Những tháng ngày ngọt đắng ở Real Madrid

Ở Real Madrid, tôi đã có một khởi đầu chấp nhận được. Trong mùa bóng đầu tiên ở đó, tôi đã giúp CLB mang về "La Decima", tức là chức vô địch Cúp C1/Champions League thứ 10, một danh hiệu đã làm hài lòng vị Chủ tịch đáng kính của họ - Florentino Perez.

Tôi cũng đã thành công trong việc tạo môi trường để bản hợp dồng kỷ lục Gareth Bale hòa nhập tốt, tiếp tục duy trì khả năng săn bàn tuyệt vời của Cristiano Ronaldo. Tôi cũng giúp Angel di Maria tìm lại phong độ đỉnh cao và nâng Luka Modric lên thành cầu thủ quan trọng thứ hai trong đội, chỉ sau Ronaldo.

tu-truyen-ancelotti-nhung-thang-ngay-ngot-dang-o-real-madrid

Ancelotti đến Real và giúp CLB chinh phục Champions League ngay mùa đầu tiên. Ảnh: AFP.

Khi mùa bóng thứ hai khởi đầu, mọi chuyện lại còn hứa hẹn hơn nữa. Đã có lúc chúng tôi thắng đến 22 trận liên tiếp, một kỷ lục chưa từng có trong lịch sử. Nhưng rồi những chấn thương và rắc rối về chính trị khiến đội bóng không giành nổi danh hiệu nào vào cuối mùa. Thế nên chỉ 12 tháng sau khi mang về chức vô địch Champions League ngay trong mùa giải đầu tiên, tôi phải trả giá bằng chính chiếc ghế của mình.

Như Don Vito Corleone từng nói trong bộ phim "Bố già" yêu thích của tôi: "Đây là chuyện làm ăn, không phải chuyện riêng".

Bởi nếu là chuyện riêng, rất có thể Perez đã giữ tôi lại.

Hai năm trước đó, tôi rời Paris Saint Germain sau khi giúp CLB này giành chức vô địch Ligue 1, lòng tràn ngập hào hứng vì được đến CLB danh giá nhất thế giới. Perez chưa bao giờ giấu sự ngưỡng mộ dành cho tôi. Ông từng đề nghị tôi về làm HLV Real những hai lần, trước khi tôi chính thức nhận lời ở lần đề nghị thứ ba. Ông ấy chào đón tôi và gọi tôi là "Người tạo hòa bình".

Ông ấy nói rất nhiều lời tử tế, nhưng tôi biết người đang dành những mỹ từ cho mình cũng chính là người đã thuê và sa thải chín HLV khác nhau chỉ trong vòng 12 năm, trải qua hai nhiệm kỳ Chủ tịch. Nghĩa là ngay từ đầu, tôi đã mở hai mắt để nhìn vào thực tế. Và ngay sau khi sa thải tôi, Perez cũng đã nói lại đại ý của "Bố già". Chúng ta không thể thay đổi truyền thống, nhất là với một CLB như Madrid. Bất chấp những quy chuẩn điên rồ trong bóng đá, Madrid vẫn có đẳng cấp của riêng họ.

Ở đây, thời gian để thích nghi, thời gian trăng mật và thời gian được phép để mang về thành công còn ngắn hơn ở những nơi khác. Khi sa thải tôi, Perez nói: "Carlo là một phần lịch sử của CLB, bởi vì ông ấy mang về La Decima. Nhưng yêu cầu ở Real rất cao, và CLB cần một cú hích để vươn lên tầm cao mới. Đây là một quyết định thật sự khó khăn".

tu-truyen-ancelotti-nhung-thang-ngay-ngot-dang-o-real-madrid-1

Perez quý mến một lãnh đạo kiểu tĩnh lặng như Ancelotti, nhưng Real là một thiết chế đặc biệt, đội bóng cần phải liên tục đi lên và HLV phải ra đi, nếu không đảm bảo được điều đó. Ảnh: EPA.

Đến tận những ngày cuối cùng, lời lẽ của Perez dành cho tôi vẫn rất tử tế. Ông nói: "Sự yêu mến mà các cầu thủ và CĐV dành cho Carlo cũng chính là sự yêu mến của tôi dành cho ông ấy vậy". Chỉ hai ngày trước khi Perez chính thức công bố quyết định sa thải, Ronaldo đã viết một trạng thái trên Twitter: "Một HLV tuyệt vời, Ancelotti đã xây dựng mối quan hệ rất tốt với các cầu thủ. Tôi mong sẽ được làm việc với ông ấy vào mùa bóng tới". Những cầu thủ khác cũng nói lời tương tự, và tôi hài lòng vì đã tạo dựng một bầu không khí làm việc tích cực. Với tôi, đấy luôn là một mục tiêu quan trọng trong công việc. Mối quan hệ với cộng sự, cầu thủ, Giám đốc thể thao và tất nhiên là cả Chủ tịch, tất cả đều quan trọng.

Điều quan trọng nhất tôi phải làm sau khi đến Madrid là làm dịu lại phòng thay quần áo sau sự ra đi của Jose Mourinho. Nhiều cầu thủ của tôi cảm thấy bối rối, hoang mang và tôi cần phải lập tức tạo dựng mối quan hệ với những trụ cột. Tôi phải mau chóng nhận ra xem ai là những nhân vật có ảnh hưởng, có những kiểu lãnh đạo nào trong đội. Những người như Ronaldo, Sergio Ramos và Pepe là những lãnh đạo tự nhiên, họ không cần băng thủ quân để được mọi người tôn kính.

Ronaldo là "lãnh đạo kỹ thuật". Cậu ta lãnh đạo bởi chính cậu ta đã làm một tấm gương. Ronaldo ít nói, nhưng lao động cực kỳ nghiêm túc, rất chuyên nghiệp và luôn chăm sóc bản thân rất tốt. Cậu ấy cũng là một người tốt. Ramos là "lãnh đạo cá tính", tức là một người có cá tính mạnh mẽ, không biết sợ hãi là gì, không bao giờ âu lo, luôn nhìn mọi thứ tích cực. Pepe là một cầu thủ xuất sắc về chuyên môn. Năng lượng và động lực của cậu ấy ít người sánh kịp. Iker Casillas cũng rất quan trọng, vì cậu ta mãi là một Madridista.

tu-truyen-ancelotti-nhung-thang-ngay-ngot-dang-o-real-madrid-2

Chọn ra những đầu tàu như Ronaldo, Ramos, gửi gắm niềm tin vào họ là một bí quyết giúp Ancelotti thành công ở Real, tính đến trước nửa cuối mùa giải thảm hoạ 2014-2015. Ảnh: Marca.

Nhưng lúc ấy, Casillas và CĐV của cậu ấy tin là cầu thủ này đang bị đối xử tệ, vì thế việc quan trọng là phải xóa đi suy nghĩ ấy. Đấy là bốn người mà tôi muốn tất cả các cầu thủ đều nhìn vào để học theo. Ví dụ, tôi nhớ một sự vụ nhỏ với Fabio Coentrao, khi cậu ấy than phiền có những người khác tập luyện không nghiêm túc. Tôi hỏi: "Anh nói một người hay mười sáu người?". Coentrao hiểu ngay. Anh ấy biết là mình chỉ việc nhìn về những lãnh đạo mà đi theo họ. Họ sẽ giúp cho sự nghiệp cậu ấy nhiều hơn bất kỳ đồng đội nào!

Hoài Thương dịch

Let's block ads! (Why?)

Unknown

About Unknown

Author Description here.. Nulla sagittis convallis. Curabitur consequat. Quisque metus enim, venenatis fermentum, mollis in, porta et, nibh. Duis vulputate elit in elit. Mauris dictum libero id justo.

Subscribe to this Blog via Email :