Lionel Messi lần đầu thuật lại hành trình đăng quang và ăn mừng chức vô địch World Cup 2022, trong buổi phỏng vấn với Infobae ngày 30/1.
- Anh cảm thấy thế nào khi nâng chiếc Cup giả trong lễ ăn mừng sau trận chung kết World Cup 2022?
- Tôi không hiểu tại sao mọi người bàn tán về điều này. Tôi đã nâng một chiếc Cup đẹp. Tôi không biết nó là đồ thật hay giả. Nhưng chiếc Cup đó sớm được tôi và đồng đội chuyền tay. Dù sao, nó khá nặng đấy.
- Cảm giác khi trở thành nhà vô địch thế giới thế nào?
- Tôi từng trao đổi điều này với đồng đội, trước trận chung kết. Nhưng mọi thứ chúng tôi tưởng tượng quá nhỏ bé so với thực tế. Không khí của buổi lễ đăng quang lớn hơn nhiều từ con người, cảm xúc đến gia đình, đất nước Argentina. Tôi biết vô địch thế giới là dịp trang trọng, nhưng vẫn bị choáng ngợp.
- Vậy còn những lời chúc tụng khi anh vô địch World Cup thì thế nào?
- Đầu tiên, mọi người đều muốn quốc gia của họ vô địch. Nhưng sau khi các đội tuyển bị loại bớt, họ ủng hộ Argentina vì muốn tôi đăng quang. Tôi đã nghe những lời cầu chúc như thế từ rất lâu trước khi giải đấu bắt đầu. Nếu không ủng hộ đội bóng quê hương, họ sẽ ủng hộ tôi. Tôi không nghĩ chuyện như thế từng xảy ra, và nó tạo động lực cho tôi.
- Anh thực hiện nghi thức đặc biệt nào với người thân trước chung kết không?
- Chúng tôi chỉ duy trì những gì đã làm trong suốt World Cup. Chúng tôi nói chuyện trước khi ngủ, không đề cập đến trận đấu hay điều gì đặc biệt. Chúng tôi sinh hoạt như bình thường trong ngày diễn ra trận đấu, lặp lại trong hai hay ba ngày. Tôi điềm tĩnh và ngủ rất ngon. Trong suốt World Cup, tôi luôn thư giãn, cảm thấy bản thân và đồng đội đều ổn. Khi ấy, tôi nghĩ Argentina đã làm mọi thứ để chinh phục mục tiêu nên không có gì phải lo lắng. Tôi nghĩ bản thân đã làm tốt.
- Anh nghĩ gì khi nói với vợ "Mọi thứ xong rồi" sau khi vô địch?
- Ý tôi là mọi thứ đã kết thúc sau thời gian dài. Chúng tôi đã chịu đựng nhiều, đặc biệt là trong thời gian tôi gặp khó khăn ở đội tuyển. Rất nhiều điều thất vọng, bởi tôi cũng nhiều lần tới gần danh hiệu rồi gục ngã. Tôi nhận đủ thứ chỉ trích trong thời gian dài, và biết gia đình mình cũng chịu lây. Gia đình tôi lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ, nhưng tôi biết họ tổn thương bên trong, không chỉ bởi tôi lỡ hẹn với danh hiệu, mà còn vì những lời cay nghiệt từ bên ngoài. Đó là thứ khiến tôi phiền lòng và đau đớn. Nhưng chúng tôi vô địch Copa America rồi World Cup. Không còn gì nữa, mọi chuyện đã trôi qua rồi.
- Việc livestream với Sergio "Kun" Aguero trong lúc World Cup diễn ra thì thế nào?
- Chúng tôi đã sắp xếp một buổi như thế với Kun sau trận đầu tiên. Nhưng vì đội thua Arab Saudi, tôi đã từ chối. Tôi muốn ở một mình, nhưng rồi cũng thấy vô nghĩa. Tôi đem theo một con của tôi, và chúng tôi trải qua những phút vui vẻ cùng Kun. Thế rồi Papu Gomez và những cầu thủ khác cũng làm tương tự. Họ khám phá ra và làm theo Kun. Mọi thứ diễn ra tự nhiên. Tôi muốn tiếp cận mọi người như vậy vì như thế không có áp lực. Chúng tô không thường xuyên như vậy, nhưng mọi thành viên đội tuyển đều đã tận hưởng thời gian tập trung dự World Cup.
- Anh thấy sao về kiểu tóc của Papu Gomez?
- Đó là kiểu tóc David Beckham. Cậu ấy đã chuẩn bị cho nó trong vài tuần. Rồi khi tóc đủ dài, Papu cắt theo kiểu đó. Nó không như dự kiến, nhưng chúng tôi đã chi tiền để anh ấy cắt kiểu tóc đó.
- Anh cảm thấy ra sao sau khi thắng trận chung kết?
Rất khó giải thích. Có một chút giống những trận chung kết trước đây, với gia đình xung quanh và nhiều tung hô. Rất nhiều thứ chạy trong đầu tôi và đồng thời là cảm giác trống rỗng. Tôi không còn lo nghĩ mà chỉ tận hưởng. Thật khó tin khi chúng tôi đạt mục tiêu. Tôi không thể mô tả cụ thể, nhưng cảm giác như mọi thứ được trút xuống. Chiếc Cup đã thuộc về tôi. Cuối cùng, tôi đã giành mọi danh hiệu cùng đội tuyển, cùng CLB cũng như các danh hiệu cá nhân tại Barca, khép lại sự nghiệp theo cách đặc biệt. Khi bắt đầu, tôi không nghĩ mình sẽ thành công như vậy.
- Mọi chuyện diễn ra như thế nào trước pha đá luân lưu quyết định của Montiel?
- Thực ra tôi không nhớ rõ. Tôi nghĩ Montiel đã nói là cậu ấy sẽ đá, sẽ thành công và giúp chúng tôi giải toả tất cả.
- Anh có xem lại trận chung kết không?
- Không. Tôi chưa xem lại. Tôi có xem màn ăn mừng khi Argentina đăng quang và những khoảnh khắc khác, nhưng diễn biến 120 phút trận chung kết thì chưa.
- Anh đã làm gì khi nhìn thấy chiếc Cup vàng?
- Chiếc Cup khiến tôi không thể cưỡng lại. Nó vẫy gọi tôi tiến lại, chạm vào và cầm nó lên. Tôi từng nghe mọi người nói nếu không vô địch thì không được chạm vào hay thậm chí nhìn chiếc Cup. Tôi đã nhìn nó tỏa sáng trong sân vận động tuyệt vời đó. Tôi hôn lên Cup khi bước ngang. Tất nhiên, chiếc Cup vẫn ở đó, nhưng tôi được an ủi rất lớn, vì cũng bước ngang một lần mà không được chạm vào, năm 2014. Ký ức đó chưa biến mất.
- Anh nói thế nào về hành động khiêu khích với Louis Van Gaal?
- Sự thật là tôi không chủ đích làm thế. Đó chỉ là khoảnh khắc bột phát. Vài đồng đội nói tôi thuật lại phát biểu của Van Gaal trước trận. Rồi chúng tôi dẫn 2-0 và sự việc xảy ra như vậy. Tôi không thích điều mình làm, kể cả việc xua đuổi cầu thủ đối phương. Đó là khoảnh khắc cực kỳ căng thẳng và nhiều lo lắng. Mọi thứ xảy ra rất nhanh và tôi chẳng kịp suy nghĩ. Nhưng thực tế là không có gì được lên kịch bản trước đâu. Mọi thứ cứ tuần tự diễn ra, và như tôi nói, tôi không thích để lại hình ảnh đó.
- Anh đã nói chuyện gì với Riquelme trong khi tham dự World Cup?
- Tôi có chuyện với ông ấy sau World Cup. Thực ra, ông ấy hay viết cho tôi sau các trận đấu. Nhưng lần này, chúng tôi chỉ nói chuyện với nhau sau khi giải đấu kết thúc. Roman có chút mâu thuẫn với Van Gaal tại Barca và hôm qua, ông ấy nói tôi cũng vậy. Mỗi lần nói đến việc tôi vô địch World Cup là Roman lại nhắc chuyện đó.
- Chuyện gì đã xảy ra khi anh mắng tiền đạo Hà Lan Wout Weghorst?
- Mọi thứ diễn ra tự nhiên. Nhiều thứ đã xảy ra giữa tôi và cầu thủ đó trên sân. Trong giờ phút căng thẳng như thế, sự thất vọng với trọng tài càng đổ thêm dầu vào lửa. Rồi tôi nói như vậy khi thấy anh ta trong khu phỏng vấn, lúc trận đấu mới kết thúc.
- Chuyến bay trở về Argentina như thế nào?
- Rất tuyệt vời. Trên tất cả, đó là một hành trình dài. Mọi người đều muốn về ngay sau khi trận đấu kết thúc. Cuối cùng, cả đội bay về lúc 5h sáng. Chúng tôi tập trung tại khách sạn, nói chuyện và ăn mừng khoảng 7 tiếng. Ở sân bay, chúng tôi có thêm 6 tiếng tại Rome và 13 tiếng nữa tại Argentina. Thử tưởng tượng xem điều gì xảy ra nếu đội thua. Dù sao, mọi thứ diễn ra nhanh và tuyệt vời.
- Anh thấy sao về màn đón tiếp hoành tráng tại quê nhà?
- Sự thật là nhiều người trong chúng tôi bất ngờ. Chúng tôi cứ nghĩ là ai về nhà nấy khi trở lại Argentina. Nhưng khi về tới Ezeiza, đã có nhiều người ở đó. Đó là một đám đông lớn khiến chúng tôi mất nhiều thời gian để về nhà. Tôi không thể ngủ, nên xem TV tới 6h sáng và đã có nhiều người tụ tập ở Obelisk. Đó là lúc tôi biết tất cả sẽ phát cuồng.
- Anh hòa cùng không khí vui mừng trên đường phố như thế nào?
- Niềm hạnh phúc của mọi người, từ lớn đến nhỏ, thật khó giải thích. Bạn có thể nhìn thấy điều đó trên gương mặt. Mọi người đều như nhau. Mọi người phát cuồng, nhưng vẫn hành xử rất tốt. Có đến năm triệu người đổ ra đường hôm đó, nhưng không có gì đáng tiếc xảy ra.
- Trong lúc ngồi trên xe bus mui trần, có lúc anh và đồng đội suýt chạm dây điện cao thế đấy.
- Đó là lúc chúng tôi quay đầu xe và chuẩn bị trở về sau màn diễu hành. Trợ lý HLV Martin Tocalli đã cảnh báo, và chúng tôi kịp tránh. Tôi đoán ban tổ chức không nghĩ đội sẽ di chuyển tới khu vực đó. Không ai nghĩ có nhiều người như vậy. Tôi nghĩ mọi người cũng thông cảm, vì chúng tôi muốn đến mọi ngóc ngách nhưng không thể. Lúc đó, ai cũng vui nên chuyện đó chẳng quan trọng.
- Mọi người có uống nhiều không? Chuyện gì xảy ra khi đội diễu hành dưới nắng vài tiếng?
- Tôi không biết nữa. Có người uống soda, người uống rượu thảo mộc. Thực tế, đội không quan tâm đến thời tiết. Nó thể lúc ấy không nắng lắm, hoặc ngồi trên xe mui trần nên nhiều gió. Hệ quả là khi về nhà, người tôi đỏ bừng, say khướt, ngủ không ngon, say nắng và nhức đầu. Hai, ba ngày sau, tôi vẫn hơi sốt. Nhưng những người cởi áo mới tệ. Lúc ấy, không ai cảm thấy ánh mặt trời. Nhưng về nhà, mặt tôi bắt đầu bỏng rát một cách kinh khủng.
- Cảm xúc của anh khi xem lại hình ảnh về lễ ăn mừng trên mạng?
- Tôi xem nhiều. Đến giờ, tôi vẫn xúc động khi xem lại cảnh mọi người ăn mừng, khoảnh khắc chúng tôi đăng quang, hình ảnh về gia đình, bạn bè, những nhóm người tụ tập xem chung kết và khoảnh khắc Montiel đá quả luân lưu quyết định. Nó thật hấp dẫn. Tôi được sống trong cảm giác của những người theo dõi qua ống kính.
- Có nhiều người trên khắp thế giới chúc mừng anh không?
- Tôi bắt đầu trả lời câu hỏi, tin nhắn chúc mừng. Ban đầu với gia đình rồi đến bạn bè thân. Tôi trả lời trong khoảng vài ngày. Tôi cũng nhận rất nhiều tin nhắn chúc mừng trên Instagram đến nỗi tài khoản bị khóa.
- Anh nhận xét thế nào về bức ảnh nhiều người thích nhất trên Instagram, bức ảnh anh nâng Cup?
- Tôi không đăng nó với mục đích trở thành tấm ảnh nhiều lượt thích nhất lịch sử. Nhưng cuối cùng, mọi chuyện là thế. Nhưng nó cũng chứng tỏ có nhiều người muốn tôi nâng chiếc Cup đó. Tôi nghĩ bức ảnh đã chạm đến nhiều người. Thực tế là tôi đọc rất ít bình luận, rất khó đọc hết. Hàng triệu tin nhắn được gửi đến và khiến tài khoản tôi bị khóa.
- Thế còn những lời nhắn nhủ từ các nhân vật thể thao khác?
- Tôi rất biết ơn vì những người gửi lời đến tôi đều là ngôi sao toàn cầu, những người giỏi nhất trong lĩnh vực của họ. Với tôi, đó là niềm tự hào lớn. Đôi khi, việc được những VĐV khác thừa nhận rất quan trọng. Thực tế, tôi không thường trả lời hay bình luận ảnh trên mạng, mà chỉ bấm "thích". Rồi tôi nhận ra có quá nhiều lời chúc trong thời gian ngắn, và tôi chỉ có thể trả lời một vài người.
- Vậy đoạn video ghi cảnh vợ anh, Antonela, nhảy trong dịp Giáng sinh thì sao?
- Đó là khoảnh khắc gia đình tôi ở riêng với nhau. Chúng tôi chuẩn bị cho Giáng sinh. Tôi chứng kiến cô ấy nhảy và rất thích nên đăng lên. Tôi không phải người suy tính về tương tác trên mạng. Tôi chỉ làm theo cảm xúc.
- Anh cảm thấy thế nào về sự vắng mặt của Maradona và mơ ước trao Cup cho anh của ông ấy?
- Nếu Maradona ở đó, ông ấy chắc chắn là người trao Cup cho tôi. Ông ấy còn muốn là một phần của đội. Đó cũng là kịch bản đẹp. Tôi tin ở trên cao, Maradona và những người muốn điều tốt cho tôi đều mạnh mẽ. Đặc biệt ở World Cup lần này, có một bài hát nổi bật nhắc tên ông ấy, kêu gọi sự giúp đỡ từ ông ấy trên cao.
- Anh muốn nói đến bài "Muchachos" ư?
- Tôi đã nói trước World Cup là rất thích bài đó nhưng nó không được phổ biến. Nhưng rồi từng bước, mọi người hát nó nhiều hơn. Tại World Cup, mọi người đều hát bài đó, cả những người không biết tiếng Tây Ban Nha hay hiểu lời bài hát. Giai điệu của ca khúc có sức lan tỏa, đã kéo mọi người cùng hòa nhịp.
- Nếu được nói với bản thân khi còn là đứa trẻ, anh sẽ nói gì?
- Tôi sẽ nói điều phi thường đang chờ cậu bé ấy phía trước. Điều cậu ấy thậm chí không thể tưởng tượng. Tôi nói cậu ấy con đường đẹp đẽ đang chờ phía trước với những thử thách mà cậu phải vượt qua, nhưng đừng từ bỏ giấc mơ. Bởi vì cuối cùng, cậu sẽ nhận được phần thưởng xứng đáng và cái kết như trong bộ phim đẹp.
- Vô địch World Cup là nón quà cho người dân Argentina. Anh nghĩ sao?
- Tôi nghĩ đội tuyển đã cho mọi người một tháng không thể quên. Đó là khoảng thời gian không thể phai mờ. Mọi người đổ ra đường vui mừng sau mỗi trận và không quan tâm đến mọi thứ, chỉ đợi đội tuyển ra sân. Đó là hành trình một tháng chứ không riêng trận chung kết hay lễ ăn mừng. Người dân Argentina sống vì World Cup. Cái kết của nó khiến mọi người như bùng nổ trong hạnh phúc. Không còn đảng phái nào nữa, chỉ có World Cup. Không chỉ tôi, mọi thành viên của đội đều cảm nhận được sự cuồng nhiệt của người hâm mộ và tác động từ bóng đá đến họ. Điều này sẽ còn trong ký ức chúng tôi cả đời.
- Anh nghĩ sao về việc có thêm hình xăm mới?
- Tôi vẫn muốn xăm thêm hình World Cup lên người mình. Tôi đã nhìn thấy nhiều hình xăm đẹp, cũng như những cách xăm đa dạng.
- Gia đình anh sống chung với World Cup thế nào?
- Thiago như phát cuồng. Tôi thích cách nó tận hưởng World Cup, cách nó chịu đựng rồi khóc sau trận gặp Hà Lan. Hoặc khi Mateo làm toán sau trận thua Saudi Arabia. Ciro có lẽ là đứa hiểu chuyện nhất dù nó nhỏ nhất. Hai anh của nó trải nghiệm World Cup trên tư cách CĐV Argentina và có lúc đau đớn. Gia đình ở bên tôi trong cả tháng và tận hưởng World Cup. Khi trở lại Paris, chúng tôi vẫn nhớ những ngày tại Qatar.
- Anh nhận xét thế nào về HLV Scaloni và ban huấn luyện?
- Ban huấn luyện của đội tuyển thực sự giỏi. Họ hiểu đội tuyển, sống cùng và đặt tâm huyết vào nó. Họ là những người từng trải nghiệm World Cup, nên biết bản thân cần nói gì, làm gì. Ban huấn luyện còn hơn cả những người truyền đạt lời khuyên về chiến thuật.
- Đánh giá thế nào về màn trình diễn của Argentina tại World Cup?
- Nhìn chung, tôi nghĩ chúng tôi luôn hay hơn mọi đối thủ trong từng trận. Chúng tôi luôn biết phải làm gì trong mỗi trận để không từ bỏ lối chơi của mình. Những chi tiết nhỏ khiến diễn biến trên sân nghiêng về phía chúng tôi, và tôi nghĩ Scaloni đã không phạm bất kỳ sai lầm nào trong cả 7 trận.
- Anh có nghĩ World Cup là món quà từ Chúa?
- Tôi từng nói điều này trong một buổi phỏng vấn năm 2014 thì phải. Tôi đã nghĩ về việc này trước đây và nói: 'Tôi nghĩ Chúa sẽ trao cho tôi một World Cup'. Tôi đã cảm thấy như vậy từ khi ở Brazil, và chờ đợi khoảnh khắc này, nghĩ rằng không gì tốt đẹp hơn thế. Nếu được chọn thời điểm vô địch World Cup, tôi vẫn chọn lúc này, khi sự nghiệp cầu thủ chuyên nghiệp gần đến hồi kết.
Vĩnh San (theo Infobae)