Từ chỗ bị nghi ngờ cơ hội vào top 4 khi thất thủ trước Arsenal hôm 1/11, Man Utd vươn lên mạnh mẽ, bắt kịp Liverpool trên đỉnh bảng Ngoại hạng Anh.
Trong thất bại dưới tay "Pháo Thủ", Man Utd chơi thứ bóng đá mà huyền thoại Roy Keane mô tả là "thiếu năng lượng, thiếu nhiệt huyết và thiếu phẩm chất". Hôm ấy, thầy trò Ole Gunnar Solskjaer để thua sau quả phạt đền do Paul Pogba gây ra, và thất bại 0-1 ấy khiến họ rơi xuống thứ 15 trên bảng điểm Ngoại hạng Anh.
Nhưng chỉ hai tháng sau, Man Utd chia sẻ đỉnh bảng với Liverpool. Tính từ trận thua sân nhà đầu tiên trước Arsenal sau 14 năm đó, Man Utd giành nhiều điểm hơn mọi đối thủ tại Ngoại hạng Anh. Thầy trò Solskjaer cũng dẫn đầu giải đấu về số trận thắng, số bàn thắng và số cú sút đúng hướng cầu môn. Trong mười trận kể từ sau trận thua Arsenal, Man Utd bất bại, thắng tới tám. Mạch kết quả ấy giúp đội có 33 điểm sau 16 trận, bằng Liverpool.
Chuỗi bất bại này cho thấy sự bền bỉ đáng kinh ngạc của thầy trò Solskjaer khi so sánh với các đối thủ cạnh tranh. Trong cùng giai đoạn cuối năm - thời gian khắc nghiệt nhất ở Ngoại hạng Anh, lần lượt Tottenham, Chelsea, Everton và cả Liverpool đều lần lượt đánh rơi điểm số.
Từng chiếm đỉnh bảng nhiều vòng, nhưng Tottenham chỉ thắng một, thua hai, hoà hai trong năm trận tháng 12, từng rơi xuống thứ bảy, trước khi gượng dậy bằng trận thắng Leeds 3-0 hôm 2/1. Chelsea cũng rơi vào tình cảnh tương tự, đến nỗi HLV Lampard từng mắng học trò là "lười nhác, chỉ biết đi bộ". Everton, sau trận thua West Ham hôm 1/1, cũng mất luôn chuỗi thắng. Liverpool, vốn được đánh giá rất cao, cũng bị những West Brom, Brighton, Fulham lấy điểm.
Man Utd, vì thế, trở thành đội bóng ổn định hơn cả, và trong chừng mực nào đó, có tinh thần vượt khó nhất.
Trong mạch bất bại 10 trận vừa qua, không phải trận nào Bruno Fernandes và đồng đội cũng chơi tốt, thắng dễ. Man Utd chật vật trước Everton, Southampton hay West Ham và Sheffield, nhưng sau cùng, họ vẫn giành trọn 3 điểm. Lối chơi hay màn trình diễn của các cầu thủ, trong những trận đấu ấy, có thể kém thuyết phục, nhưng sự kiên cường và tinh thần chiến đấu của họ là không thể phủ nhận.
Không phải tự nhiên đội bóng vốn nhận nhiều chỉ trích của Solskjaer - người vốn cũng luôn bị nghi ngờ về trình độ - lại chơi tốt đến thế. Trận đấu gần nhất trước Aston Villa minh chứng cho sức mạnh của đội chủ sân Old Trafford lúc này.
Aston Villa từng chật vật trụ hạng mùa trước, nhưng tiến bộ đáng kể và không hề dễ bị bắt nạt mùa này. Nếu thắng Man Utd, và thắng cả trận đá bù, thì đội bóng này sẽ đứng trên cả thầy trò Solskjaer. Aston Villa cũng là chủ nhân trận thắng đậm nhất mùa này, với trận thắng gây sốc 7-2 trước nhà ĐKVĐ Liverpool.
Trên sân khách mùa này, Aston Villa cũng chơi rất hay, chỉ để thủng lưới ba bàn. Vậy mà tại Old Trafford hôm 1/1, các học trò ông Dean Smith nhận liền hai bàn thua - mang đậm dấu ấn của hai cái tên đang bị chỉ trích nặng nề của Man Utd là Anthony Martial và Pogba. Martial băng cắt đánh đầu loại bỏ hệ thống phòng ngự vốn không chiến rất hay của Villa. Pogba láu cá kiếm một quả phạt đền. Cú đá thành công của Bruno Fernandes từ quả phạt đền ấy đã dập tắt sự hưng phấn Aston Villa có được sau khi gỡ hoà.
Cả Pogba lẫn Martial đều nhận nhiều chỉ trích, nhưng đã tỏa sáng khi đội bóng cần họ nhất. Ở Man Utd lúc này, HLV Solskjaer luôn có những người như thế, dù không phải lúc nào cũng lên tiếng nhưng biết cách giúp đội bóng. Pogba có những trận chơi dở, nhưng từng sút tung lưới West Ham, và xoay compa mở ra một bàn thắng khác của Man Utd trước Sheffield.
Trận gặp Aston Villa chứng kiến một Pogba hay nhất từ đầu mùa. Các thống kê của anh đều ở mức hoàn hảo: 77% chuyền bóng chính xác, với bốn trong số đó là chuyền dài, 26 đường chuyền vào một phần ba sân đối phương, sáu lần đoạt bóng, năm pha tranh chấp thành công, kiếm về một quả phạt đền.
Eric Bailly, cầu thủ từng bị lãng quên tại Old Trafford vì chấn thương quá nhiều, cũng chơi xuất thần trong hai trận gần nhất. Anh được Bruno Fernandes ca ngợi là người chơi hay nhất trong các chiến thắng trước Wolves. Trước Aston Villa, Bailly bay người chắn cho đội nhà bàn thua trông thấy ở phút bù giờ cuối cùng - tình huống mà sau đó, anh được bảy đồng đội ôm chầm lấy để cảm ơn. Thủ môn De Gea cũng hai lần cứu cho Man Utd những bàn thua trông thấy, một từ cú đánh đầu cận thành của tiền đạo Villa, và một từ cú sút cuối trận của Matty Cash.
Chuỗi trận thành công của Man Utd còn có dấu ấn khi của McTominay, khi Rashford , lúc là Harry Maguire, Luke Shaw, Cavani... Nhưng nổi bật trong đó là Bruno Fernandes. Tiền vệ người Bồ Đào Nha liên tục tỏa sáng, thậm chí khiến huyền thoại Paul Scholes phải thừa nhận Bruno hay hơn ông ở thời đỉnh cao.
Các con số không biết nói dối: trong năm 2020, không cầu thủ nào tại Ngoại hạng Anh đóng góp vào nhiều bàn thắng (kiến tạo và/hoặc ghi bàn) hơn Bruno, với 32 lần, bằng Mo Salah. Cựu đội trưởng Sporting Lisbon chỉ cần 75 phút để ghi dấu giày vào một bàn thắng của Man Utd, hiệu suất tốt nhất giải. Bruno cũng là cầu thủ ghi nhiều bàn thứ hai tại Ngoại hạng Anh năm qua (18 bàn), và kiến tạo nhiều thứ hai (14 lần).
Solskjaer cũng đặt dấu ấn cá nhân trong chuỗi kết quả tích cực vừa qua. Về Mặt chiến thuật, nhà cầm quân người Na Uy có thể chưa áp đặt cụ thể một phong cách chơi lên Man Utd. Nhưng ông đã phát huy được khả năng của các cầu thủ, giúp họ lần lượt tỏa sáng. Tinh thần chiến đấu cũng được cựu tiền đạo này truyền cho học trò, thể hiện rõ nhất ở cách họ lao vào những pha tranh chấp, chiến đấu quyết liệt giữ tỷ số trước Aston Villa trong mười phút cuối.
Những yếu tố tổng hòa đó giúp Man Utd chơi ngày càng ổn định và rồi leo cao trên bảng điểm. Giờ đây, vị thế của họ, như Gary Neville thừa nhận, rất khác với đội bóng bị chỉ trích tơi tả hồi đầu mùa. Man Utd lúc này có lẽ thực sự trở lại.
Kim Hoà (theo Sky Sports)