HLV Chu Đình Nghiêm tiếc nuối vì chiến thắng 1-0 ở Bình Dương. Nhưng tỷ số đó phản ảnh đúng những vấn đề thực tế của Hà Nội.
Dàn tuyển thủ quốc gia như Đoàn Văn Hậu, Nguyễn Quang Hải... đều không đạt được phong độ cao trong màu áo Hà Nội mùa này. Ảnh: Đức Đồng. |
Kiểm soát bóng ít hơn Bình Dương nhưng đội bóng của HLV Chu Đình Nghiêm tung ra đến bảy cú dứt điểm hướng đúng khung thành, gấp ba lần so với đội chủ nhà. Nhưng họ chỉ ghi được một bàn thắng, xuất phát từ một quả phạt đền, sau những vụng về của hậu vệ Bình Dương.
Nếu tính ba trận bị cầm hòa phút cuối tại V-League gần đây, gặp Khánh Hòa, HAGL và TP HCM, dường như vấn đề lớn nhất của Hà Nội không phải nằm ở hàng phòng ngự mà ở khả năng "kết liễu" trận đấu. 18 trận đấu đã qua tại V-League, chỉ bốn lần Hà Nội tạo ra cách biệt rõ ràng về thế trận kèm tỷ số: trước Sài Gòn (4-1 và 2-0), SLNA (4-0) và Quảng Ninh (5-0). Họ hòa đến bảy trận, thể hiện sự bất lực trong việc triển khai điểm mạnh nhất của mình, đó là tấn công.
Tính đến lúc này, Hà Nội chỉ thua hai trận - ngang với mùa giải 2018 gần như vô đối. Con số này phù hợp với thực lực của một đội bóng chiếm đến quá nửa đội hình chính của đội tuyển quốc gia. Thậm chí, họ còn sẵn sàng đem chân sút chủ lực Hoàng Vũ Samson cho Quảng Nam mượn từ giai đoạn hai. Nhưng Hà Nội chỉ thắng chín trận. Cùng kỳ mùa trước, họ đã đạt đến con số 15 và nắm chắc chức vô địch trong tay. Con số mùa này ngang với năm 2017, thời điểm họ chơi tệ nhất kể từ khi lên đá ở V-League (2009).
Đây không thể là phong độ của đội bóng được xem là đang ở đỉnh cao nhất về năng lực. Hà Nội hiện tại sở hữu lực lượng mạnh nhất, trong giai đoạn sung sức nhất, có các ngoại binh tốt nhất và cả sự hậu thuẫn lớn từ khán đài. Tuy nhiên, số bàn thắng của họ hiện nay chỉ 35 bàn, nhiều nhất V-League 2019 nhưng chưa bằng một nửa so với kỷ lục 72 bàn mùa trước. Trong số đó, Papa Omar và Hoàng Vũ Samson đóng góp đến 17 bàn, còn hai ngôi sao tấn công hàng đầu Việt Nam là Quang Hải (4) và Văn Quyết (3) chỉ có tổng cộng bảy bàn. Mùa trước, Quang Hải ghi chín bàn và sáu lần kiến tạo.
Kết quả thi đấu còn là dấu hỏi lớn hơn. Trong bảy trận hòa của Hà Nội, có đến hai trận trước HAGL, hai trận trước Khánh Hòa, bên cạnh Quảng Nam và Bình Dương. Hai thất bại của Hà Nội thì diễn ra trước Nam Định và Thanh Hóa. Đây đều là những cái tên bị xếp vào nhóm "từ xuống hạng cho đến trụ hạng" mùa này.
Một lần thì còn có thể xem là tai nạn, nhiều lần thì khó lòng không đặt câu hỏi: màn trình diễn "vô đối" của Hà Nội mùa trước là do họ quá mạnh hay vì đối thủ không tranh chấp? Phải chăng kết quả mùa này mới phản ảnh đúng thực lực của họ?
Về mật độ thi đấu, Hà Nội chỉ chơi nhiều hơn Bình Dương đúng hai trận (tham gia vòng loại AFC Champions League trước khi rơi xuống AFC Cup). Đành rằng các cầu thủ Hà Nội phải tốn rất nhiều sức lực khi thi đấu trong màu áo quốc gia ở vòng loại U23 châu Á và King’s Cup, nhưng lực lượng dự bị của họ đủ chất lượng để giúp các trụ cột nghỉ ngơi. Trong khi đó, Bình Dương yếu hơn nhiều. Những "ông lão" như Lê Tấn Tài, Nguyễn Anh Đức vẫn thi đấu đều đặn để dìu dắt các cầu thủ trẻ, nhưng họ vẫn đi đến bán kết Cup quốc gia, chung kết AFC Cup và tăng dần số lượng cầu thủ cung cấp cho các đội tuyển.
Điều kiện thi đấu bị ảnh hưởng, nhưng thực tế Hà Nội không thể hiện được sức ép lớn đối với một Bình Dương vừa yếu về lực lượng vừa bất ổn về phong độ. Ảnh: Đức Đồng. |
Vì vậy, trận thắng mong manh trước Bình Dương đã nói nhiều điều. Trong một trận đấu cụ thể, Hà Nội không còn quá mạnh so với các đội còn lại ở V-League. Giả sử các đội đều không ngán, sẵn sàng căng sức đá với Hà Nội, thì liệu họ có thể vô địch dễ dàng như mùa trước hay không? Nếu đừng mang tư tưởng đá cho vui như bầu Đức nói về HAGL, Hà Nội có phải vô địch nhờ "năm đánh một" hay không sẽ dễ xác định hơn.
Nếu Hà Nội không đủ sức mạnh như vẫn nghĩ, điều đó buộc họ phải cố gắng hết sức trong ba tháng sắp đến cho các mục tiêu tại V-League, Cúp quốc gia và AFC Cup (nếu họ vượt qua Bình Dương). Và như thế, liệu sức chiến đấu của các cầu thủ có còn không? Đó là một vấn đề lớn với không chỉ Hà Nội. Bởi, hiện nay, có khoảng 10 cầu thủ của họ trên đội tuyển, chia sức cho cả đội U23. Sẽ vô cùng mạo hiểm cho chiến dịch ở vòng loại World Cup 2022, nếu HLV Park Hang-seo không có phương án bổ sung về mặt con người - điều ông đang loay hoay mà chưa tìm ra lời giải kể từ sau King’s Cup.
Song Việt