Bergkamp - Henry, Romario - Bebeto, Raul - Morientes, Cole - Yorke... chơi ăn ý với nhau đến mức có thể chuyền bóng mà không cần nhìn đồng đội.
Văn LongĐội tuyển Brazil
Romario - Bebeto
Romario là cầu thủ hay nhất World Cup 1994, với năm pha lập công. Trong khi đó, Bebeto có ba bàn. Cả hai đảm nhiệm vị trí mũi nhọn tấn công trong đội hình vô địch World Cup 1994 của Brazil năm ấy. Sau giải đấu này, Bebeto tiếp tục có mặt ở World Cup 1998, còn Romario bị chấn thương và lỡ hẹn với hành trình chinh phục Cup vàng trên đất Pháp.
Blackburn Rovers
Alan Shearer - Chris Sutton
Đội bóng duy nhất chen vào cuộc đua vô địch Ngoại hạng Anh giữa Man Utd và Arsenal trong thập niên 1990, Blackburn lên ngôi nhờ công lớn của cặp tiền đạo Shearer và Sutton. Mùa giải 1994-1995, bộ đôi này ghi tổng cộng 49 bàn tại Ngoại hạng Anh. Lối chơi của cả hai gần giống nhau - không chiến tốt, chọn vị trí giỏi và rất mạnh trong việc khai thác khoảng trống.
Juventus
Gianluca Vialli - Fabrizio Ravanelli
"Lão bà" có chức vô địch đầu tiên trong kỷ nguyên Champions League, phần lớn nhờ công của cặp tiền đạo Vialli - Ravanelli. Dù người đá hộ công đổi từ Roberto Baggio sang Alessandro Del Piero, sức công phá của Vialli và Ravanelli vẫn không suy suyển. Ngoài danh hiệu châu Âu, bộ đôi này còn cùng nhau đoạt một scudetto vào mùa 1994-1995.
Liverpool
Robbie Fowler - Michael Owen
Khi Fowler đã thành danh, Owen vẫn là một cầu thủ trẻ. Dù vậy, sự kết hợp của bộ đôi người Anh vẫn khiến hàng công Liverpool trở nên đáng sợ. Sát cánh bên nhau bốn mùa, Fowler nổi bật với khả năng dứt điểm đa dạng, còn Owen uy hiếp đối thủ bằng những cú nước rút ngoạn mục.
Đội tuyển Chile
Marcelo Salas - Ivan Zamorano
Cùng với Romario và Bebeto, Salas và Zamorano là cặp tấn công đáng xem bậc nhất cấp đội tuyển trong thập niên 1990. Dù khoác áo hai CLB khác nhau ở Serie A, bộ đôi huyền thoại người Chile vẫn chơi rất ăn ý khi lên tuyển. Zamorano không chiến, chọn vị trí tốt, trong khi Salas có tốc độ và khả năng hoạt động độc lập đáng nể.
Real Madrid
Raul Gonzalez - Fernando Morientes
Raul và Morientes là trụ cột của cả Real Madrid lẫn đội tuyển Tây Ban Nha trong giai đoạn cuối thập niên 1990, đầu 2000. Raul kỹ thuật, dứt điểm tinh tế và hoạt động rộng, còn Morientes có thể hình và không chiến tốt, giỏi chớp thời cơ trong vòng cấm. Từ năm 1997 đến năm 2002, Raul và Morientes giúp Real hai lần vô địch La Liga và đoạt thêm ba danh hiệu Champions League.
Man Utd
Andy Cole - Dwight Yorke
Alex Ferguson từng thổ lộ, nước cờ khôn ngoan nhất của ông trong hè 1998 là mang về Dwight Yorke. Cựu cầu thủ Aston Villa kết hợp với Andy Cole trở thành cặp bài trùng ăn ý trên hàng công "Quỷ Đỏ". Hai cuộc đối đầu với Barca ở vòng bảng Champions League, có thể coi là đỉnh cao của nghệ thuật phối hợp giữa hai tiền đạo.
Dynamo Kiev
Andriy Shevchenko - Serhiy Rebrov
Dynamo Kiev gây tiếng vang lớn khi vào bán kết Champions League mùa 1998-1999. Tất cả là nhờ công bộ đôi Shevchenko và Rebrov. Cả hai lập công 12 lần tại đấu trường châu Âu mùa ấy, bằng cặp Yorke - Cole của Man Utd. Pha bóng sở trường của hai cầu thủ này là Rebrov lùi sâu nhận bóng, rồi chọc khe cho Shevchenko bắt tốc độ, phá bẫy việt vị.
Juventus
Alessandro Del Piero - Filipo Inzaghi
Del Piero và Inzaghi không phải mẫu số 10 và số 9 cổ điển, nhưng khi kết hợp lại, họ trở thành cặp tiền đạo đáng sợ. Sự sáng tạo trong lối chơi của Del Piero giúp anh luôn tìm ra Inzaghi, mỗi khi cần dọn cỗ ghi bàn. Dù tên tuổi được gắn với những pha chớp thời cơ, Inzaghi càng trở nên mắn bàn nếu đứng sau lưng anh là đồng hương Del Piero.
Arsenal
Dennis Bergkamp - Thierry Henry
Bộ đôi một già một trẻ có với nhau bốn mùa đỉnh cao, và là cặp tiền đạo được coi là hay nhất lịch sử Arsenal. Với sự giúp sức của “Phù thủy” người Hà Lan, Henry phát huy tối đa tốc độ và những pha xử lý ngẫu hứng. Chân sút người Pháp bốn lần đoạt ngôi Vua phá lưới Ngoại hạng Anh và hai lần giành Chiếc giày vàng châu Âu.
Sunderland
Kevin Phillips - Niall Quinn
Phillips và Quinn là sự bổ sung hoàn hảo cho nhau trên hàng công của Sunderland. Phillips nhỏ người, tốc độ và dứt điểm tốt, còn Quinn cao lớn, hơi vụng về, nhưng làm tường rất hay. Chính nhờ sự ăn ý của họ, Phillips giành Chiếc giày vàng châu Âu mùa 1999-2000, dù chỉ chơi ở một CLB trung bình.
Chelsea