Trận cầm quân cuối cùng của Enrique ở Barca không nhận được sự quan tâm đúng mực. |
*Trận đấu diễn ra lúc 2h30 ngày 28/5 theo giờ Hà Nội.
Báo chí Catalan quan tâm đến điều gì nhất trong những ngày này? Thứ nhất: Ernesto Valverde có thể trở thành tân HLV của họ mùa giải sau hay không. Thứ nhì: Barca đang cố mang Philippe Coutinho đến sân Nou Camp. Họ sang tận Brazil để phỏng vấn HLV trưởng đội tuyển quốc gia nước này Tite, chỉ để trích được một câu lên tiêu đề: "Barca muốn Coutinho là điều hợp lý". Thứ ba: Cựu Chủ tịch Sandro Rosell bị bắt vì những điều tra sâu hơn về tham nhũng. Thứ tư: Lionel Messi bị bác đơn kháng cáo vụ trốn thuế. Thứ năm: Daniel Carvajal đã gọi Gerard Pique với một cái tên miệt thị.
Báo Catalan đã thế, báo chí Tây Ban Nha dường như cũng chẳng để tâm đến chung kết Cup Nhà vua. Họ bị hút hết về thầy trò Zinedine Zidane, nhà tân vô địch La Liga và chuẩn bị bước vào trận chung kết Champions League với Juventus. Cứ như thể Cúp Nhà vua không tồn tại vậy. Thậm chí, CĐV Atletico Madrid còn quan tâm đến trận đấu này hơn cả Barca. Bởi nó diễn ra trên sân Vicente Calderon của họ. Và đó là trận đấu cuối ở mặt sân này, vì mùa sau Atletico sẽ chuyển sang sân mới.
Nhưng dù các cule có vẻ thờ ơ với trận đấu, đây vẫn là một trận chung kết. Hơn thế nữa, đó là trận đấu chót của Luis Enrique trên cương vị HLV Barca, là cơ hội để ông giành danh hiệu lớn thứ sáu trong vòng ba năm. Một HLV như thế, ở nơi khác sẽ được xem như tượng đài. Nhưng ở Barca, ông sẽ ra đi như một người thất bại.
Trong một quanh cảnh trái ngược, Cup Nhà vua là đề tài "chém gió" chủ đạo ở Vitoria mấy tuần qua. Nó là một sự kiện lịch sử, bởi đấy mới là trận chung kết thứ hai trong toàn bộ lịch sử Alaves. Nó mang đến cho CLB nhỏ bé này cơ hội giành chiếc Cup đầu tiên sau 96 năm. Thành phố đã tràn ngập hai màu xanh trắng, tràn ngập sự hứng khởi, hồi hộp.
Còn tại Barcelona, có lẽ họ sẽ chẳng dám tràn ra đường nếu vô địch. Bởi vì Real Madrid đã vô địch La Liga và chuẩn bị đá chung kết Champions League. Cảm xúc các cule đặt vào trận đấu ở Cardiff có khi còn nhiều hơn trận chung kết ở Madrid. Và có khi họ sẽ vui khi thấy Real thua Juve hơn là thấy đội nhà đánh bại Alaves.
Sự vĩ đại của Messi đôi khi khiến công lao của những cá nhân khác ở Barca không được thừa nhận chính xác. |
Nghĩa là họ có một trận chung kết vào đêm thứ Bảy này, nhưng sự chú ý của họ lại được đặt ở những chuyện xa hơn. Trong tuần này, một hàng tiêu đề trên tờ Sport cho biết có đến ba trận El Clasico vào tháng 7 và tháng 8. Đầu tiên là một trận giao hữu ở Miami, kế đến là hai trận lượt đi và về của Siêu Cup Tây Ban Nha. Họ viết như thể Barca đã đánh bại Alaves rồi và vô địch Cup Nhà vua vậy. Và rõ ràng nếu Barca nỗ lực đánh bại Alaves vào tối nay, đấy là vì nó cho họ cơ hội được đấu với Real tại Siêu Cup, chứ không phải vì họ sẽ có thêm một chiếc Cup.
Cup Nhà vua là một danh hiệu lâu đời và danh giá. Nhưng trong mùa giải mà Real đã vô địch La Liga và vào chung kết Champions League, nó chẳng còn nhiều ý nghĩa với Barca. Các cầu thủ không nói nhiều về nó, báo chí chẳng buồn nhắc đến nó. Vì họ sợ... quê với đại kình địch. Nếu chúng ta tách Real ra khỏi đời sống bóng đá của Barca và ngược lại, họ đã không tồn tại. Thế nên những ai từng bảo yêu Real nhưng vẫn không ghét Barca, đấy chỉ là một thứ tình yêu hời hợt, của một người chỉ vừa xem bóng đá. Mùa giải của Barca kỳ thực đã kết thúc ở phút thứ hai của loạt trận chót La Liga, nơi Cristiano Ronaldo ghi bàn mở tỷ số vào lưới Malaga.
Người buồn nhất trong bầu không khí lãnh đạm này chỉ có thể là Luis Enrique. Ông đã giành cú ăn ba ngay mùa đầu tiên, một thành tích chỉ có Pep Guardiola làm được. Ông giành cú đúp quốc nội mùa thứ hai và mùa này vẫn còn Cup Nhà vua để đấu. Trong một thế giới bình thường, Barca sẽ biến trận đấu này thành lễ chia tay trọng thể, cám ơn những gì Enrique đã cống hiến. Một huyền thoại của Nou Camp thuở còn cầu thủ, nay lại là huyền thoại trên ghế cầm quân.
Nhưng đây là một thế giới... bất thường. Barca đã quen ở trên đỉnh cao, và việc thành tích của Enrique... giảm dần đều làm cho các cule thất vọng. Và đây là thế giới mà các cule đặt hết cảm xúc của mình vào Lionel Messi. Messi thích HLV nào, họ cũng thích HLV ấy và ngược lại. Khi Barca trên đỉnh cao, đấy là vì Messi là Siêu nhân, là Messiah (Đấng cứu thế). Khi Barca sa sút, đấy là vì HLV của Barca không biết cách phát huy Messi.
Enrique đã làm tất cả những thứ có thể cho Barca, đội bóng mà ông yêu. "Ngày Enrique vừa tới đây, cả đám chúng tôi còn đang ngập trong đống phân", Gerard Pique đã nói như thế. Nhưng sẽ chẳng có nụ hôn dài từ biệt nào cho ông, không có hoa hồng, không có những giọt nước mắt, chỉ là một tiếng thở ra nhẹ nhõm vì mùa sau Enrique không còn ở đó nữa. Phán quyết đã được đưa ra. Và chiến thắng 6-1 trước PSG ở lượt về vòng 1/8 Champions League chỉ là điểm sáng hiếm hoi trong một mùa giải tối tăm.
Enrique đã yêu Barca bằng cả con tim, và tận hiến cho đội bóng những gì tốt đẹp nhất từ thời còn là cầu thủ đến khi trở thành HLV. |
Enrique sẽ nói những lời cuối cùng vào Chủ Nhật. Nhưng lời từ biệt phỏng có còn ai nghe, khi người ta nhớ lại cảnh tượng của Nou Camp vào cái đêm mà Barca tiếp Eibar ở trận đấu khép lại La Liga. Chỉ có bảy vạn khán giả đến xem trận đấu quyết định La Liga, ít hơn hai vạn so với sức chứa. Một tấm băng rôn nhỏ được treo: "Ông là một trong số chúng tôi". Không có những tiếng hô "Enrique", không có cảnh cả sân nán lại chào ông. Kết thúc trận, Enrique không chào các cule. Ông đến ôm người đồng nghiệp Jose Luis Mendilibar rồi đi thẳng vào đường hầm. Không có micro, chẳng có sân khấu, không có nước mắt, cũng chẳng có vỗ tay.
Mọi thứ đã khép lại như thế, với một HLV đã giành mọi thứ có thể với Barcelona. Hôm nay, hãy nhìn Enrique trên cương vị HLV Barca lần cuối. Vì đó là một trường hợp thật lạ trong bóng đá. Khi một người yêu CLB với cả trái tim, đã tận hiến đến những ngày cuối cùng, đã giành mọi vinh quang có thể nhưng vẫn bị bạc đãi đến không ngờ.
Đội hình xuất phát dự kiến. |
Hoài Thương tổng hợp