Thứ Bảy, 1 tháng 10, 2016

Có một Wenger rất khác

Phóng viên của tờ Telegraph đã tìm đến căn nhà của gia đình Wenger ở Duttlenheim, vùng Alsace, miền đồng bắc nước Pháp. Ông Guy Wenger nở nụ cười hiền khi phóng viên hỏi về người em trai: "Arsene ư? Những gì chú ấy biết đều do tôi dạy cả đấy. Kể cả kỹ năng đá bóng nữa. Ai đá giỏi hơn ư? Thôi cậu tự đi mà hỏi. Tôi chả nói gì đâu, haha. Nhưng tiện thể thì hỏi xem kỹ thuật của tôi thế nào nhé".

Rồi Guy chỉ tay ra đường, ở đó có một quán rượu gia đình tên gọi La Croix d’Or. Tuổi trẻ của Arsene Wenger khởi đầu ở đó. "Bọn tôi đã chơi đùa ở cái sân trước quán. Bọn tôi ở đây thực ra chỉ là hai chúng tôi. Ngày ấy Arsene tầm sáu tuổi, nó giữ gôn, còn tôi sút. Anh em tôi lúc nào cũng thân thiết, nhưng mỗi lần đá bóng cùng là thế nào cũng có đánh nhau".

Guy vỗ vỗ hai tay lại rồi nói tiếp: "Bọn tôi đá bóng phủi. Đường phố là nơi Arsene học hỏi. Đến giờ đó vẫn là triết lý của chú ấy, tức là đá bóng thì phải vui. Bọn tôi cũng hay đá bóng ở ngã tư ngoài quán rượu, Hồi đó một ngày chỉ có mười cái xe chạy qua, giờ thì đến 7.000 chiếc rồi”.

co-mot-wenger-rat-khac

Guy vẫn lưu giữ nhiều kỷ niệm về cậu em trai nổi tiếng. Ảnh: Telegraph.

Guy năm nay 71 tuổi, đã nghỉ hưu sau 42 năm làm việc cho một công ty của gia đình. Cao tầm 1,82 mét, vừa nhìn ông là người ta nhận ra ngay những nét đặc trưng trên gương mặt nhà Wenger. Họ giống nhất ở đôi mắt, đôi mắt ánh lên sự đam mê không thể che giấu. Nhưng trái với Arsene luôn ăn mặc lịch sự, chỉn chu, Guy rất lùi xùi. Ông ra đường với bộ đồ tập của Adidas và dép kẹp loại đi trong nhà. Arsene vẫn thỉnh thoảng bảo anh trai hãy đổi gu ăn mặc, chớ ra đường với đống "bùi nhùi" ấy nữa, nhưng bảo người già thay đổi thói quen quả thực rất khó. Vâng, anh em nhà Wenger tất nhiên đã già. Guy đã ngoài thất thập cổ lai hy, còn Wenger chỉ cách cái ngưỡng ấy có bốn năm nữa.

Cũng như em trai, Guy là người đa ngôn ngữ. Nhưng khi nói chuyện với nhau, họ chỉ dùng ngữ điệu cổ vùng Alsace. Ngay từ khi còn trẻ, họ vốn đã không có nhiều bạn. "Chúng tôi thường hay chơi với nhau là chính. Hai đứa mê thể thao và suốt ngày ở ngoài đường. Tôi chơi bóng rổ lên đến cấp quốc gia và đá bóng trong làng mãi đến khi 45 tuổi. Hồi 16 tuổi, tôi nhảy cao đến 1,8 mét. Tôi đạp xe hàng ngày và mỗi lần Arsene trở về, anh em tôi cùng chạy bộ vào rừng".

Việc phải dồn tâm sức cho Arsenal khiến những chuyến ghé thăm quê nhà của Arsene trở nên thưa thớt. Thế nhưng mới tháng 5 rồi, ông đã về đây để mở một sân bóng được đặt theo tên mình ở ngôi làng kế bên. Ông cũng sẽ sớm quay lại cho một cuộc họp gia đình. Gia tộc Wenger rất đông đúc ở cả Alsace và thung lũng Drome. Những dịp kiểu này có khi lên đến 300 khách. Guy thường trò chuyện cùng Arsene sau mỗi trận đấu của Arsenal. Ông cũng rất hay đến Bắc London xem Arsenal và thăm em trai.

“Người ta thường nghĩ là Arsene và (Sir Alex) Ferguson không ưa nhau. Làm gì có. Tôi từng ngồi uống rượu với họ. Tôi nhớ đó là trận cuối cùng Ferguson chạm trán Arsenal. Bọn tôi cưa hết hai chai rượu Bordeaux sau khi trận đấu kết thúc.”

co-mot-wenger-rat-khac-1

Quán rượu nhà Wenger hồi xưa...

co-mot-wenger-rat-khac-2

... và một góc phố ở làng Duttlenheim ngày nay. Ảnh: Telegraph.

Xuyên qua hai thế kỷ Arsene gắn bó với Arsenal, đây là lần đầu tiên mà Guy chia sẻ những câu chuyện gia đình với báo giới. Ông bảo cũng có nhiều người muốn phỏng vấn, nhưng Guy luôn hỏi ý kiến ông em trước và thường là Arsene không chịu. Có vẻ như sau hai thập kỷ, Arsene mới chịu mở lòng một chút với báo giới, dẫu sao thì ông cũng không còn trụ lại quá lâu ở chiếc ghế HLV Arsenal như hiện tại. Hai mươi năm quả thực là cả một chặng đời.

Guy vẫn giữ nhiều hình ảnh của gia đình. Trong loạt ảnh của gia đình tinh túy nhất vùng Alsace, thành viên nổi tiếng nhất trông chẳng có gì sẽ thành vĩ nhân được xưng tụng. Thật thú vị khi biết vùng Alsace từng bị chiếm đóng suốt Thế chiến thứ hai. Và cha của họ, ông Alphonse là một trong số 100.000 người đàn ông bản địa bị ép phục vụ trong quân đội của Đức. Nếu không chấp nhận, cả nhà sẽ bị đưa đến trại tập trung ở Schirmeck.

“Cha của họ trở về từ chiến tranh, nặng vỏn vẹn 40kg, chỉ còn da bọc xương, cả nhà họ chẳng ai tin là ông cụ có thể sống nổi”, Joel Muller, người bạn thời ấu thơ đã kế nhiệm chức chủ tịch CLB bóng đá FC Duttleheim từ Guy Wenger, nói. “Chất ngọc từ tổ tiên cứ tự nhiên mà truyền lại cho những người trong nhà. Arsene hội đủ mọi tố chất của dân cư vùng này; những giá trị của đất trời: chân thành, hào phóng và nồng nhiệt. Cậu ta biết mình là ai. Nếu ai đó chịu mở lòng, Arsene sẽ trở thành tri kỷ của họ.”

Guy bảo rằng sau khi cuộc chiến kết thúc, có những người Mỹ vẫn sống trong những cái nhà nom tồi tàn như cái chuồng quanh vùng. Ông hồi tưởng lại kỷ niệm từng bắt tay với Charles de Gaulle khi ông đi ngang qua quán rượu vài năm sau đó. Và nhà Wenger đã gắn bó rất mật thiết với FC Duttleheim từ khi CLB được thành lập vào năm 1923. Cha của họ giữ chức Chủ tịch, ba người chú của họ từng là thành viên đội bóng. Còn trụ sở của CLB thì đặt tại quán Croix d’Or.

“Tôi đã được những CLB khác nhắm tới nhưng thời ấy tôi đâu có lý do gì để rời đội bóng của gia đình. Mà nhỡ có muốn thì bố cũng sẽ giết tôi mất”, Guy trải lòng. Mẹ của họ, bà Louise, quản lý quán rượu. Trong khi đó, ông Alphonse có một doanh nghiệp kinh doanh xe hơi ở Strasbourg, tên Comptoir Alsacien. Sau này, Guy tiếp tục quản lý và nó vẫn còn tồn tại đến nay. Dù đã thay tên nhưng kiến trúc của Croix d’Or không bị ảnh hưởng gì nhiều. Quầy bar, tường gạch, sàn gạch, những căn buồng nhỏ nhỏ vẫn giữ nguyên vậy. Bạn có thể hình dung khung cảnh tràn ngập mùi khói và cồn của rượu, cùng những lời bình luận về bóng đá sôi nổi.

>> Xem tiếp

Hoài Thương

Let's block ads! (Why?)

Unknown

About Unknown

Author Description here.. Nulla sagittis convallis. Curabitur consequat. Quisque metus enim, venenatis fermentum, mollis in, porta et, nibh. Duis vulputate elit in elit. Mauris dictum libero id justo.

Subscribe to this Blog via Email :